ĂN TRANH THỦ, NGỦ KHẨN TRƯƠNG
HỌC BÌNH THƯỜNG, YÊU CHỦ YẾU
GÓC THƠ_NHỚ MÃI MỘT THỜI
Nơi góc nhỏ ngày xưa còn nguyên đó
Vẫn cây bàng, ghế đá, thảm cỏ xanh
Nơi chúng mình thường hay ngồi trò chuyện
In vào lòng kí ức đẹp như tranh.
Góc nhỏ ấy có ai từng ngồi khóc
Bị thầy la vì điểm thấp đáng thương
Từ góc ấy mỗi người đi một hướng
Để lá bàng buồn rụng nhớ chiều vương.
Nay đã lớn nhưng lòng còn thơ trẻ
Nhớ tháng ngày vui vẻ tuổi thần tiên
Xưa chẳng biết để lớn rồi luyến tiếc
Tiếc góc xưa cho ta mãi đi tìm.
(Phạm Thị Tâm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét